Bón là một cực hình đối với người có
tuổi. Khi bị bón, ta trở nên cau có, quạu quọ, khó chịu… Hết bón thì
tươi cười, vui vẻ, cởi mở ngay! Lâm Ngữ Đường bảo: “Hạnh phúc ư? Rất đơn
giản. Nó nằm ở ruột già! Ruột ta mà điều hòa thì ta hạnh phúc, còn
không thì ta khổ sở. Chỉ có vậy thôi!” (Sống đẹp, bản dịch Nguyễn Hiến
Lê). Như vậy mới biết họ Lâm từng khổ sở ra sao với cái ruột già của
mình! Tôi nhớ hồi nhỏ có đọc một truyện ngắn có tên là “Chuột khâu đít”
đăng trên báo Bách Khoa. Chuyện kể ở một nhà kia, chuột nhiều vô kể và
phá phách quá lắm, chịu không nổi. Nuôi mèo, đặt bẫy chẳng ăn thua! Thế
rồi gia chủ (chắc có kinh nghiệm, suy bụng ta ra bụng… chuột) bắt lấy
một con chuột to, khâu đít nó lại, rồi thả nó ra. Mới đầu chẳng có
chuyện gì xảy ra nhưng chỉ mấy hôm sau, con chuột bị khâu đít bắt đầu
cắn phá lung tung. Chúng cứ lựa các con chuột… nhởn nhơ, vui vẻ… mà cắn!
Bởi vì nó đang khổ vì bón mà những con chuột khác cứ phây phây, chí
chóe, cắn cho bõ ghét! Thế là từ đó không còn một con chuột nào dám lai
vãng nhà ông ta nữa! Sau này, mỗi khi thấy mình có vẻ quạu quọ, cau có
quá đáng tôi bèn tự hỏi hay ta cũng chính là con chuột đó ?
Tại sao khi có tuổi, tích tuổi,
người ta dễ bị bón? Ấy là bởi vì ruột đã bắt đầu làm biếng – nhiều nơi
khác cũng bắt đầu làm biếng theo- không buồn co bóp nữa; rồi lại do răng
cỏ có vấn đề, khó nhai nên thích ăn thực phẩm mềm như bột, sữa, càng
thiếu chất xơ (các lọai sữa bột, béo bổ quá, hấp thu sạch trơn, không
còn chút gì để làm phân!), lại ít vận động, quen ngồi lì một chỗ nên
ruột cũng lì ra, cơ bụng nhão, phình lên. Các phản xạ đều chậm chạp kể
cả phản xạ co bóp tống phân ra ngòai cũng chậm, ruột tái hấp thu hết
khối lượng nước nên phân cứng, khô. Không kể một số thuốc dùng thường
ngày nhiều thứ cũng gây bón. Bón làm cho khó ở, đau bụng lâm râm, có khi
còn bị trĩ (trĩ nội hay trĩ ngọai) gây sợ hãi, lo lắng. Người có tuổi
đi cầu khó, lâu, nên dễ ngại, thấy bất tiện ở chỗ đông người, ráng nín,
nhịn, rồi quen, mất luôn phản xạ. Người dùng thuốc nhuận trường lâu ngày
cũng mất phản xạ như vậy. Ruột đợi có thuốc mới chịu họat động, mà liều
lượng cũng ngày mỗi tăng, cứ y như bị ghiền! Đó là chưa kể một vài loại
bệnh tật khác ở ruột như rối lọan tiêu hóa, polype, u bướu….
Recent Comments